Cấp trên là tỷ tỷ của tôi
Phan_6
“Tôi cảm thấy được Hạ tổng cùng Lâm trợ lí thoạt nhìn xứng đôi lắm nha.”
Trước bồn rửa tay của WC , nữ nhân viên tranh thủ bà tám với một nữ nhân viên khác.
Hai người không hề biết, trong gian phòng vệ sinh vẫn đóng cửa nãy giờ hai nhân chính trong câu chuyện của mình đang hoạt sắc sinh hương , cùng nhau làm yêu.
“Đúng a, tôi cũng thấy hai người họ quá xứng, hình ảnh hai người đi cùng nhau, thật sự đẹp quá à.”
Nữ nhân viên còn lại tranh thủ tô lại son môi cũng không quên đưa ra nhận xét.
Lúc này Hạ Linh Tích gần như hỏng mất rồi, đang nâng tay che miệng lại để không phát ra âm thanh kì lạ. Mà ngón tay thon dài của Lâm Diệc Thu, lại đang ở cái động khẩu bên dưới hoạt động theo quy luật ra vào.
“Thu, không cần nữa đâu, rất kịch liệt…”
Cố gắng áp chế xúc động, vẫn còn giữ chút lý trí, Hạ Linh Tích thấp giọng ở bên tai Lâm Diệc Thu cầu xin.
“Thật sự không cần sao?”
Đang bận rộn hành động, sắc lang rốt cục dừng lại động tác xấu xa của mình, sau đó lại giơ ngón tay còn lại lên, hư hỏng cười cười
“Nhưng mà chị rõ ràng thực hưng phấn, thực cần người ta a.”
Hạ Linh Tích mặt vốn đã nóng đến đỏ rực, nay còn bởi vì Lâm Diệc Thu nói ra mấy lời vô sỉ như vậy nên càng thêm đỏ.
“A a, chị hiện tại đẹp quá.”
Thấp giọng nói chuyện, Lâm Diệc Thu bỗng nhiên tách ra hai chân Hạ Linh Tích, xoay tròn xung quanh chân tâm như ma xát, hai tay càng thêm dùng sức đẩy mạnh lên trên.
“Ngô…”
Hạ Linh Tích trừng mắt nhìn Lâm Diệc Thu, tên hỗn đản này, như thế nào có thể khi dễ nàng như vậy?
“Chị xem, bằng chứng đầy đủ, chị rõ ràng thực thích em làm vậy.”
Lời nói vô sỉ vừa thốt ra xong, Lâm Diệc Thu còn cầm lấy tay của Hạ Linh Tích làm khiến cho nàng đụng vào bộ vị tư mật đang tràn đầy dịch mật của bản thân, tay phải Lâm Diệc Thu lại càng ra sức làm càn bên trong.
“Hai người cũng rảnh dữ, ở nhà vệ sinh còn nói chuyện tào lao về Hạ tổng cùng Lâm trợ lí.”
Lại có thêm người tiến vào, còn mở miệng cười cười với hai người bên trong đang rửa tay.
“Chẳng lẽ cô không thấy là Hạ tổng cùng Lâm trợ lí rất xứng đôi sao?”
“Nhưng cái chính là Hạ tổng cùng Lâm trợ lí đều là nữ a.”
“Nữ thì thế nào, tôi thật sự là ship mạnh Hạ tổng cùng Lâm trợ lí nha.”
“Được rồi được rồi, tôi cũng ship hai người họ. Mấy người cứ tiếp tục bà tám đi a.”
Sau khi nói xong, nữ nhân viên mới đến vào một gian vệ sinh khác, để hai người còn lại tiếp tục bàn chuyện thiên hạ.
“Tích, xem ra chúng ta thực sự được mọi người ủng hộ.”
Lâm Diệc Thu khẽ liếm tai Hạ Linh Tích, tay phải càng ngày càng kịch liệt
“Chị hưng phấn như vậy, chẳng lẽ là bởi vì có người bên ngoài sao?”
“Ngô…”
Bị ngón tay của Lâm Diệc Thu làm cho mơ hồ, Hạ Linh Tích đã hoàn toàn không có khí lực đi so đo với trình độ vô sỉ của Lâm Diệc Thu, kích thích mãnh liệt làm cho nàng không nhịn được muốn hét lên.
“Cô nói coi, Hạ tổng cùng Lâm trợ lí có phải một đôi hay không a.”
“Không biết a, thật hy vọng bọn họ là một đôi nha.”
“Tôi cảm thấy được là đúng đó. Nói cho cô nghe chơi, lần trước tôi cùng bằng hữu cùng đi tập thể hình, kết quả nhìn thấy Lâm trợ lí cùng Hạ tổng cũng ở đó rèn luyện thân thể nha, Hạ tổng còn thực ôn nhu giúp Lâm trợ lí lau mồ hôi nữa đó.”
“Oa Oa, thật vậy chăng? Hạ tổng bình thường luôn trưng ra bộ dạng thanh niên nghiêm túc mà.”
“Đương nhiên là thật, hơn nữa tôi còn nhìn đến Lâm trợ lí giống như làm nũng với Hạ tổng, thật đáng yêu nga.”
“Oa oa…”
“……”
Lâm Diệc Thu tuy là đang thực hiện hành động lưu manh khi dễ Hạ Linh Tích, cũng nhịn không được ném ra ánh mắt xem thường…
Mấy người mê gái này sao còn không đi ra ngoài a.
“Các cô thật là mê gái nha, để cho Hạ tổng cùng Lâm trợ lí biết, các cô liền rất thảm.”
Từ buồng vệ sinh đi ra, nữ nhân viên tiến lại bồn rửa tay cười cười đe dọa.
“Ai nha, Hạ tổng cùng Lâm trợ lí như thế nào có thể biết được.”
“Nhưng cũng không thể chắc chắn được…”
“Trừ phi cô cáo mật.”
……
Ba nữ nhân viên nói giỡn xong liền ra khỏi phòng vệ sinh, còn trong một gian phòng vệ sinh khác, động tác của Lâm Diệc Thu càng lúc càng nhanh, Hạ Linh Tích rốt cuộc nhịn không được, tiếng rên mê người rốt cục từ miệng tràn ra.
Nghe được âm thanh dâm đãng của chính mình, Hạ Linh Tích vội vàng câm miệng muốn ngăn chận tiếng rên rỉ, nhưng căn bản không thể ngăn lại.
Lâm Diệc Thu cảm giác ngón tay của mình càng lúc càng bị hút chặt, nàng lại thêm một ngón tay nữa đi vào, càng mãnh liệt động tác ra vào bên trong động khẩu, tay kia thì cũng càng thêm dùng sức vuốt ve hai khoản no đủ trước ngực Hạ Linh Tích.
“Ngô… Không cần nữa…”
Mang theo tiếng khóc thấp giọng cầu xin Lâm Diệc Thu, Hạ Linh Tích cảm giác chính mình sắp ngất xỉu rồi.
“Tích, Tích, Tích…”
Ngón tay càng lúc càng nhanh ra vào động khẩu, mồ hôi Lâm Diệc Thu từ hai má chảy xuống cổ.
“A…”
Trong giây lát cảm nhận được cao trào ập đến, Hạ Linh Tích hung hăng cắn trụ bả vai Lâm Diệc Thu, thân thể nháy mắt căng cứng, chân tâm bởi vì đạt tới cao triều mà rất nhanh co rút lại, một cỗ nhiệt lưu ở động khẩu theo tay của Lâm Diệc Thu bị mang ra…
“…….”
Hạ Linh Tích mềm nhũn tựa vào trong lòng Lâm Diệc Thu, tùy ý để Lâm Diệc Thu cầm khăn tay chà lau chính mình.
“Ha ha, Tích, chị hôm nay thật nhanh nha.”
Tuy là đang lau dịch mật tại bộ vị tư mật của Hạ Linh Tích, nhưng Lâm Diệc Thu lại không chút thành thật dùng tay trêu ghẹo, Hạ Linh Tích giãy dụa dựa vào tường, hung hăng trừng mắt nhìn người kia đang giễu cợt chính mình.
“Em đi ra ngoài mau.”
“Cái gì? Xem ra còn muốn sao.”
Bị Hạ Linh Tích trừng mắt , Lâm Diệc Thu cười hì hì ôm sát mỹ nhân đang tức giận, tay càng thêm không thành thật muốn tiến vào động khẩu lần nữa.
“A…”
Bị tập kích bất ngờ đến mức kêu ra tiếng, Hạ Linh Tích vội vàng cầm lấy bàn tay của sắc lang, vẻ mặt khẩn trương như cầu xin tha thứ
“Thu, nghe tôi được không, đại sảnh còn có người, chúng ta không thể đi lâu mà không trở về.”
“Oh…”
Nghĩ ngợi một hồi, cảm thấy được Hạ Linh Tích nói rất có đạo lý, Lâm Diệc Thu quyến luyến không tha thu hồi tay về.
“Vậy… Về nhà tiếp tục chứ?”
“……”
Bị khi dễ đến toàn thân vô lực, mỹ nhân bất đắc dĩ cau mày, rồi lại không thể không gật gật đầu.
“Hehehe…”
“Em đi ra trước đi.”
“Vì cái gì?”
“Bây giờ em có đi hay không.”
“Được rồi được rồi…”
Bị Hạ Linh Tích đuổi ra khỏi phòng vệ sinh, Lâm Diệc Thu vẻ mặt bất đắc dĩ nhìn vào gương làm mặt quỷ.
Ai, cái gì cũng làm hết rồi, cái gì cũng sờ hết rồi, làm chi còn muốn đuổi người ta ra à.
PS: huhu Lâm Diệc Thu mất nết quá :(( nhưng mà mình thích =)))))))) “cái gì cũng làm hết rồi, cái gì cũng sờ hết rồi, làm chi còn muốn đuổi người ta ra” =)))))))))) Hạ Linh Tích mà biết được suy nghĩ trong đầu chế Thu chắc chế dự là sẽ cấm dục vài tuần =))))
Bản QT của truyện này thực sự rất khó hiểu, cảnh H chủ yếu là mình vừa Edit vừa tự thêm bớt :”> Có bạn nào chảy máu mũi hay sao sao đó cũng đừng đổ thừa mình nha :( Vẫn câu nói cũ:”H nè, vote và cmt dả lả đi mấy chế” =))))))))) Không hiểu sao nay bộ Xuân thiên lai liễu cũng có cảnh H =))))))) Thực ra mình vẫn là Tiểu hài tử thanh thuần vô cùng :( Hãy tin mình :(
CHƯƠNG 16 PHẢI CƯỚP TRỞ VỀ
Nhà hàng sang trọng, tiếng dương cầm du dương, lay động lòng người, còn có từng đôi từng đôi ngồi ăn dưới ánh nến, này hết thảy, đều là cơ hội tuyệt vời để cầu hôn.
“Ngữ Du, anh thật sự yêu em, gả cho anh đi.”
Quân Việt bỗng nhiên quỳ trên mặt đất lấy nhẫn ra đưa tới trước mặt Thương Ngữ Du.
Thương Ngữ Du lẳng lặng nhìn Quân việt, không có ý tiếp nhận nhẫn.
“Quân Việt, anh đứng lên đi.”
Nhiều năm qua, nàng vẫn biết Quân Việt có cảm tình với mình, nàng cũng biết Quân việt một mực đợi nàng, chính là trong lòng nàng vẫn còn hình bóng một người.
“Ngữ Du, đáp ứng anh đi, anh biết anh không có lời ngon tiếng ngọt, nhưng anh sẽ dùng hành động cho em biết, gả cho anh là quyết định chính xác. Anh sẽ dùng cả đời để yêu em, bảo vệ em. Anh…”
Quân Việt không đứng lên, vẫn là bảo trì tư thế quỳ gối cầm nhẫn, ánh mắt thâm tình nhìn Thương Ngữ Du.
“Quân việt, em thực xin lỗi.”
Có chút bi thương nhìn Quân việt, Thương Ngữ Du bỗng nhiên nhớ tới Lâm Diệc Thu.
Diệc Thu, tôi muốn ở bên cậu, cậu có biết không?
“Vì cái gì?”
Hoàn toàn không nghĩ đến Thương Ngữ Du sẽ cự tuyệt mình, Quân Việt như trước vẫn quỳ, thực kinh ngạc nhìn vẻ mặt bi thương kia.
“Em… Vẫn yêu một người, cho nên, Quân Việt, em thật có lỗi với anh.”
“Không có khả năng!”
Quân Việt đứng lên kích động nói, nhiều năm qua như vậy vẫn đều là bên nàng, Thương Ngữ Du thích ai, không có lý do gì hắn không biết
“Ngữ Du, anh thầm nghĩ biết em vì cái gì cự tuyệt anh, em không cần tìm loại lý do này.”
“Em không nói dối, người em thích anh cũng biết mà.”
Vẻ mặt bình tĩnh làm cho Quân Việt nghi hoặc, ánh mắt Thương Ngữ Du có chút bi thương, tại sao luôn trốn tránh nàng.
Là bởi vì đều là nữ nhân sao?
“Anh cũng biết à?”
Quân Việt nhíu mày suy nghĩ về tất cả mọi người quen biết, chính là suy nghĩ nửa ngày vẫn là không rõ ràng.
“Đi ra ngoài nói đi.”
Thương Ngữ Du đứng lên đi ra ngoài, không khí như vậy làm cho nàng cảm thấy được thật khó chịu, bởi vì, không phải cùng người mình yêu ở cùng một chỗ.
“Ngữ Du, em nói coi người kia, rốt cuộc là ai?”
Quân Việt đem xe chạy ra bờ biển, mở cửa sổ để gió biển thổi vào.
Thương Ngữ Du thở dài, tay đặt trên cửa kính xe, chống cằm nhìn ánh trăng
“Anh vì sao lại muốn hỏi nhiều như vậy?”
“Anh chính là muốn biết, anh thua trong tay ai.”
Không nhìn Thương Ngữ Du, Quân Việt bảo trì tư thế nhìn về phía trước, thực kiên định nói.
Ngữ Du, nói cho anh biết anh thua ở chỗ nào, anh sẽ cố gắng từ điểm ấy đứng lên, sau đó đem em mang trở về bên mình.
“……”
Nhìn ánh trăng trên trời, Thương Ngữ Du không trả lời Quân Việt, mà bỗng nhiên thì thầm
“Người có li có hợp, trăng có lúc khuyết lúc tròn, từ xưa đến nay. Chỉ mong người trường tồn, ngàn dặm nối kết nhau.”
Diệc Thu, cậu có biết không? Nhiều năm qua, vô luận ở đâu, mỗi lần nhìn đến ánh trăng, tôi đều sẽ nhớ tới cậu.
“Ngữ Du!”
“Là Diệc Thu.”
“……”
Quân Việt ngây ngẩn cả người, lúc này mới nhớ tới Lâm Diệc Thu cùng Thương Ngữ Du lúc gặp mặt có chút quái dị.
Diệc Thu khi đó nóng lòng rời đi, có lẽ không chỉ là vì muốn sớm một chút nhìn thấy Hạ Linh Tích, cũng có thể vì không muốn thấy Ngữ Du? Chẳng lẽ Diệc Thu phụ bạc Ngữ Du?
“Tên hỗn đản!”
Quân Việt thực sinh khí hung hăng đập tay xuống, mệt cho hắn nghĩ tên kia cùng hắn đều là kẻ si tình, cư nhiên lại là tên phụ bạc!
“Không liên quan đến Diệc Thu.”
Thương Ngữ Du dùng ngữ khí đầy ai oán nói
“Là em yêu nàng, nhưng nàng lại vẫn trốn tránh em, bởi vì em là nữ.”
“Cái gì?”
Quân Việt lăng im một chút, nguyên lai chính là Thương Ngữ Du một mình tình nguyện si tình sao? Nhưng Diệc Thu như thế nào có thể bởi vì Ngữ Du là nữ nhân mà không chịu tiếp nhận? Quân Việt lẩm bẩm nghĩ không ra
“Như thế nào có thể? Hạ Linh Tích cũng là nữ nhân mà.”
“Anh nói cái gì?”
Thương Ngữ Du nghe được câu nói kia bỗng nhiên xoay người nhìn Quân Việt
“Hạ Linh Tích? Là ai?”
“Hạ Linh Tích… Là người Diệc Thu thích đã nhiều năm yêu, Diệc Thu vì nàng làm rất nhiều việc, bọn họ hiện tại đã cùng ở một chỗ.”
Quân Việt cùng Thương Ngữ Du đối diện nhau, nói xong sự thật, muốn làm cho Thương Ngữ Du đối với Lâm Diệc Thu chết tâm.
“Anh nói, Diệc Thu, thích là nữ nhân?”
Có chút thì thào, Thương Ngữ Du nhớ tới lúc mình thổ lộ với Lâm Diệc Thu, nàng ta trăm phương ngàn kế trốn tránh mình, trong lòng càng tỏ ra không phục.
Nếu Diệc Thu thích nữ nhân, năm đó, vì cái gì phải trốn tránh nàng? ( vì là ẻm không thích chị thôi)
“Đúng, Diệc Thu thích chính là nữ nhân, nữ nhân kia là Hạ Linh Tích.”
Quân Việt hai tay nắm hai vai Thương Ngữ Du, nhìn vào ánh mắt nàng, muốn cho nàng hiểu được sự thật.
“Nếu nàng thích nữ nhân, như vậy, vì cái gì không phải em?”
Vẻ mặt Thương Ngữ Du dần dần trầm xuống, vì không phục nên tay nắm chặt lại thành quyền
“Em phải đem nàng cướp trở về.”
“Ngữ Du, em không cần ngốc như vậy, Diệc Thu cùng Hạ Linh Tích yêu nhau. Ngày đó Diệc Thu vội vã rời đi, chính là vì muốn mau thấy Hạ Linh Tích.”
“Em không tin, năm đó Diệc Thu trốn em, khẳng định là bởi vì không thể nhận ra cảm tình của nàng, hiện tại nếu nàng có thể nhận ra, em nhất định phải đem nàng cướp trở về.”
Thương Ngữ Du thực kiên định nói, trong mắt tràn đầy tự tin.
Diệc Thu, người nhất định sẽ một lần nữa yêu tôi. (Thực ra chưa yêu bao giờ =.=)
“Ngữ Du, em…”
Em không cần ngốc như vậy, Quân Việt còn muốn khuyên Thương Ngữ Du, chính là nhìn thấy nàng kiên định, lời nói không thể tiếp tục nói ra, mà chỉ ở trong lòng thở dài.
Có lẽ, chỉ có Diệc Thu mới có thể làm cho nàng chết tâm.
Chính mình cùng Lâm Diệc Thu nhận thức lâu như vậy, nàng đối với Hạ Linh Tích là cảm tình sâu đậm ra sao, hắn đều hiểu rõ, Thương Ngữ Du căn bản không có khả năng làm cho Lâm Diệc Thu rời bỏ Hạ Linh Tích.
“Quân việt, thực xin lỗi, em ngày mai muốn đi X thị.”
Nhìn Quân việt đăm chiêu, Thương Ngữ Du cảm thấy được chính mình thật sự có lỗi với hắn, dù sao Quân Việt đã đợi mình nhiều năm như vậy. Những năm qua có rất nhiều nữ nhân đều thích Quân Việt, chính là hắn vẫn luôn thủy chung đợi mình.
“Ân, anh giúp em đặt vé máy bay.”
Hoàn toàn là việc đã dự kiến, Quân Việt vẻ mặt bình tĩnh nói.
Thương Ngữ Du thực kinh ngạc nhìn hắn, trong lòng là cảm động, ngay cả ở thời điểm này, hắn đều bao dung cho chính mình.
Nhiều năm qua, Thương Ngữ Du lần đầu tiên cảm thấy được, có lẽ Quân Việt thật sự là lựa chọn hoàn hảo hơn so với Lâm Diệc Thu.
Chỉ tiếc, người nàng yêu là Lâm Diệc Thu.
Lại thở dài, Quân Việt ngẩng đầu nhìn bầu trời đêm.
Diệc Thu, đừng làm cho tôi thất vọng.
PS: Nhiều lúc mình cảm thấy Thương Ngữ Du bị ảo tưởng sức mạnh quá mức =))) Mấy chương sau các bạn sẽ hiểu hơn vì sao mình có nhận xét như vậy :”> Nhưng thực sự khâm phục chị ấy, kiên trì cũng 6,7 năm ròi :)) Yêu từ hồi còn đi học và giờ vẫn không chịu bỏ cuộc.
Phải cố gắng hoàn bộ này sau khi hết Tết :(( Nhân tiện cám ơn hội chị em bạn dì đã ủng hộ mình bằng cách vote mấy chương H nhiệt liệt =)))))))) Quả là có thịt mới vui =)))
CHƯƠNG 17 NGỌT NGÀO
Trời chiều xuyên thấu qua bức màn chiếu lên hai người đang nằm trên giường, nữ tử tóc dài như tơ xõa ra trên ga giường màu trắng, đầu dựa vào trong lòng ngực người yêu, lộ ra sườn mặt thanh tú, nhưng vẫn có thể nhìn thấy bên khóe miệng nàng là nụ cười ngọt ngào hạnh phúc. Hình ảnh của tình yêu thật tốt đẹp a…
Nếu như tên hỗn đản nào đó không làm ra mấy hành động vô lại thì có lẽ bức tranh tình yêu này sẽ kéo còn kéo dài.
Lâm Diệc Thu cho dù đang ngủ nhưng vẫn nở ra nụ cười hư hỏng, hơn nữa bàn tay cũng không hề yên phận mà tự do chạy loạn xoa xoa lên phần ngực đẫy đà của người bên cạnh, nụ cười kia, thấy có vẻ thật vô sỉ nha. (Ngủ mơ mà cũng sắc quá =.=!)
“Tích, mới làm một chút mà hình như nó lớn hơn nhiều a …”
Hiển nhiên không phải là giấc mộng trong sáng thuần khiết gì, Lâm Diệc Thu vẫn tiếp tục xoa nắn, miệng nỉ non làm cho người ta đỏ mặt.
“A…”
Bị hành động của đại sắc lang kích thích, Hạ Linh Tích mở mắt có chút mê man, cảm nhận được bàn tay của sắc lang đang có ý đồ xâm nhập xuống phía dưới hai chân liền nhanh chóng thanh tỉnh.
“……”
Có chút bất đắc dĩ cầm bàn tay trong giấc mộng vẫn còn không thành thật của Lâm Diệc Thu, Hạ Linh Tích nhớ lại sự việc buổi tối hôm qua, sắc mặt nháy mắt trở nên còn hồng hơn ánh mặt trời buổi chiều.
~~~~~~
“Các vị, Hạ tổng không còn trụ nổi nữa, đã có chút say, tôi đi trước đưa Hạ tổng về nhà, mọi người cứ tiếp tục không say không về.”
Sau khi ở WC hung hăng khi dễ Hạ Linh Tích một phen, Lâm Diệc Thu vui vẻ nắm tay Hạ Linh Tích trở lại bữa tiệc và sau đó liền nâng chén nói lời cáo biệt với tất cả mọi người trong công ty.
Vốn đang đỏ mặt vì một phen mây mưa trong WC khi nãy, mà hiện tại Hạ Linh Tích lại càng đỏ mặt hơn, có chút nổi giận trừng mắt nhìn Lâm Diệc Thu một cái, rồi cảm thấy không tốt nếu phản bác lời của nàng trước mặt mọi người nên nhịn xuống.
Sắc lang đáng chết, vì muốn về nhà hung hăng khi dễ mình mà bày ra lý do này nọ.
“Hạ tổng nghe nói tửu lượng không tồi a, lúc này mới uống có mấy chén a, như thế nào lại say?”
Đối với lời nói của hại người có quyền hành cao nhất trong công ty, mọi người đương nhiên đều gật đầu không dám cho ý kiến, nhưng ngay khi Lâm Diệc Thu cùng Hạ Linh Tích đi rồi mọi người đã bắt đầu nghị luận sôi nổi.
“Ai nha, Hạ tổng cùng Lâm trợ lí như vậy khẳng định là có gian tình, chắc chắn bọn họ đang yêu nhau, nhìn hai người bọn họ thân mật như vậy, dáng vẻ không giống như say rượu a.”
Tuy nói là đồng ý cho hai người về nhà do Hạ tổng say rượu, nhưng thực sự chẳng ai tin Hạ Linh Tích uống rượu đến say.
“Vậy cũng không đúng nha, tôi thấy Hạ tổng mấy ngày nay đều bận rộn công tác không có nghỉ ngơi, cho nên uống rượu say cũng không phải không có khả năng, mấy người xem mặt nàng hồng thành như vậy.”
Một người khác cẩn thận xem xét và đưa ra ý kiến mới.
“Này này, cô nói Hạ tổng cùng Lâm trợ lí vì cái gì phải đi về sớm a?” Người lên tiếng tiếp theo chính là nhân viên nữ vừa đi ra từ WC.
Vì thế, một giọng nói khác lại xuất hiện
“Ai nha, có phải hay không muốn về nhà làm yêu a, cô nghĩ xem, Lâm trợ lí đi công tác gần một tuần, tiểu biệt thắng tân hôn mà.”
“Tôi nói mấy cô sao lại nghĩ như vậy a, luôn cho rằng Hạ tổng cùng Lâm trợ lí là một đôi, loan tin đồn nhảm như vậy coi chừng bị gọi lên phòng giám đốc làm kiểm điểm nha.”
“Ai nha, chúng tôi chỉ nói nói dả lả mà thôi a…”
~~~~~~
Mà tại bãi đỗ xe của khách sạn, trên chiếc xe sang chảnh màu trắng…
” A…”
” Chán ghét…”
” A…”
” Đại hỗn đản…”
” A…”
Lâm Diệc Thu khóc lóc đáng thương hề hề nhìn về phía Hạ Linh Tích đang nhíu mày
” Huhuhu Thật đau a…”
” Xứng đáng. Sắc lang”
Tức giận trừng mắt nhìn Lâm Diệc Thu đang giả bộ đáng thương, hai ngón tay của Hạ Linh Tích lại chuyển động về phía hông Lâm Diệc Thu nhéo nhéo.
” Hỗn đản Lâm Diệc Thu, dám ở nhà vệ sinh khách sạn khi dễ ta!”
” A…”
” Sắc lang Lâm Diệc Thu, dám ở trước mặt mọi người nói mấy lời cà chớn như vậy!”
” A…”
” Tiểu gia hỏa đáng ghét!”
Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian